bencautreodakrong

BênCầuTreoĐaKrông

ViễnXứ

(Thân tặng những người con xa xứ của Mẹ Việt Nam)

Kim Thanh

Sáng trở giấc, co ro thèm nắng ấm

Ddôi chim gù trên kẽ mái bâng khuâng

Người xa xứ, ngoảnh trông, sầu diệu vợi

Nhớ mùi hương xưa...một góc bếp lâng lâng

Mảnh vườn nhà cỏ tràn xanh ngắt

bụi dền cơm nào xa ở chốn quê nhà

Đi trăm cõi, mùa thu đời bứt rứt

Tiệc rượu tràn sao nhớ cơm,Mẹ tả

Cố nhân ơi,

còn mơ hồi cố quận?

Bước thênh thênh,

môi cười

tim rộn rã vuỉ

Hay nâng chén rượu cay đổ vào lòng kỷ niệm

Một bờ tim chờ nhắm mắt xuôi tay...

BângQuơ

(Tặng những mối tình Q)

Kim Thanh

Bao giờ gặp được bên đời

Bờ vai đủ rộng cho lời ủi an ?

Bao giờ cơn bão lòng tan ?

Bao giờ thấy lại những hàng cây xưa ?

Đôi tình nhân hẹn đón đưa

Lời yêu chưa nói vẫn thừa đắm say

Bước chân đường cũquắt quay

Hạt kỷ niệm giấu vẫn bay tràn đời

Tóc thay màu vẫn thèm lời

Ngày xưa chưa nói...

một trời liêu xiêu

Một thời nhớ,

Một thời yêu

Một thời để lỡ,

Hắt hiu một thời...

HãyThươngYêuNhau...

Hố bom ở cuối đường

Loang lổ như tim vỡ

Tràn máu lửa lệ rơi

Người tôn thờ thượng đế

Theo nghĩa định trong kinh

Thượng đế ở trên đường

Ai đặt chân xuống đó

Đều mát lòng như nhau

Kinh kệ KHÔNG là God

Người lại đặt trên cao

Sao không cùng một lối

Buông súng tay đang cầm

Thỏa Ý trời đang mong

Một thiên đường trong ta

Một linh hồn bất diệt

Chỉ có một thượng đế,

Một và chỉ một thôi,

Cộng tất cả

Kinh hay,

Chia đều cho mọi người

Mỗi người mô,t. chữ "YÊU"

Thn

8/5/06

BênCầuTreoĐaKrông

Bên kia đường Chín - Nam Lào

Dừng xe chân dốc lối vào Khe Sanh

Chiến trường một thuở giao tranh

Bạt ngàn triền núi màu xanh cuả rừng

Cát bay gió lốc đùng đùng

Cay xè mắt lệ ngập ngừng bước chân

Tướng công thành, chết muôn dân

Mộng vàng danh lợi - phù vân cuộc đời

Từng đoàn con trẻ nhoẻn cười

Khẳng khiu chân đất như phơi cái nghèo

Bản thôn thấp thoáng chân đèo

Cảm thương nỗi khổ bọt bèo người ơi !

Nắng khô - hạn - ước mưa rơi

Trần gian ngửa mặt bầu trời lặng thinh

Giữa thênh thang cảnh thanh bình

Chợt nghe thoảng tiếng quân binh trẩy ngàn

Đăng Trình

Quảng Trị , Việt Nam, tháng Tám 2008

Thứcdậyđiem...

sáng rồi em dậy đi !

ngày bắt đầu rồi đó,

dậy sớm thì chuyện chi

cũng lo xong, không khó...

dù em còn thèm ngủ

nhưng mà cũng ráng nghe

vì anh gọi em dậy

là thương em lắm nè...

em thức khuya , ngủ trể

nên sáng hay nướng thêm

làm anh gọi , gọi mãi,

nắng đã soi bên thềm

vẫn còn chăn đắp kín

muốn ngủ trong ấm êm...

chim ngoài sân kêu vang

mây trắng đà thức giấc.

vui vẻ bay lang thang

cây ngoài vườn xanh ngắt

nhịp theo gió dịu dàng

trời ngoài kia trong vắt

một ngày đến nhẹ nhàng

Em dậy, em dậy nha

Đời hạnh phúc chờ ta

kìa khung trời rộng mở

và ngày sẽ đầy hoa

dậy,em dậy đi mà...

......

Cám ơn người dậy nha...

TAnL

Như giấc chiêmbao

Dường có anh nhìn tôi mĩm cuời

dang đôi tay ôm lấy đời tôi

nghe tiếng anh ngọt ngaò dành dỗ

"em thuơng ơi, ngưng giòng lệ rơi!!!"

Dường có anh nắm chặt bàn tay,

truyền cho tôi hơi ấm cuả ngày

"dựa vào đây em yêu dấu hỡi

Để quên đi giá lạnh đêm nay".

dường có anh ngồi cạnh bên tôi

dù lặng im không nói một lời

mà tôi thấy chẳng còn cô độc

vì đôi khi khẻ gọi " anh ơi..."

Nhưng ...

tỉnh ra thì chỉ chiêm bao

lẻ loi nên mộng ngày nào gặp anh

lòng buôn` mơ uớc cao xanh

số phân` thôi thế cũng đành buông trôi!

tôi về với cuộc đơì tôi

thức đêm đối bóng trăng côi lạnh lùng

tôi không cân` anh phaỉ trả lơì

tôi không cần anh nở nụ cuơì

tôi không cần bàn tay anh ấm

vì tôi biết chỉ là mơ thôi....

tôi sẽ quên những chuyện đã qua,

quên đời người bảo táp phong ba

quên ngày tháng chưá nhiều kỷ niệm

tim` vui trong tỉnh thức, an hoà

vì ...

đời nguơì từ không mà ra

cuối cùng cũng trở laị là số không

ví như 1 giấc mơ hông`

thức rôì mới biết sắc không vô thuờng

TAnL

GọimùaThucũ...

Ta gọi mùa Thu trong ký ức

Lá vàng theo gió cuốn về đâu?!

Ngày mai ở tận phương trời ấy

Ai kẻ khơi lên những mạch sầu?!

Xuân sắp tàn rồi, Hạ sắp sang

Xác xơ đầu ngõ cánh mai vàng

Nhà ai khói toả hôn hoàng xuống

Nghe vẳng hồi chuông như tiếng than

Lòng chạnh buồn người khách viễn phương

Ngàn dâu xanh thẳm mịt mù sương

Lối xưa thềm cũ còn hay đã ...

Nhàn nhạt rêu xanh phủ kín tường

TN

Kiếp Phù Du...

muốn nâng chén cho sôi bầu nhiệt huyết

chuyện đời thường nhắc lại có gì vui

đời ly hương dâng lạnh bốn phương trời

trò nhân thế hưng suy nhiều biến đổi

thánh nhân đó cũng có khi lầm lỗi

chữ tâm thành được mấy nỗi cảm thông

kiếp phù du tìm khó gặp chữ đồng

thôi thì hãy cả cười cùng thiên hạ

bấm đốt ngón tay, quê người xứ lạ

tháng ngày qua dần cũng đã gần quen

ngoảnh mặt xa trông mờ nhạt ánh đèn

đường cố quốc vẫn còn xa diệu viễn

nén tiếng thở dài bao lần đưa tiễn

thân mỏng manh cát bụi cũng lai hoàn

chí hùng anh hổ thẹn với giang san

nhìn vận nước tủi phận mình sức mỏng!

bao nhiêu kẻ giữa dòng đời lạc lõng!

mộng Kinh Kha dứt áo thưở sang Tần

quá nửa đời còn bao chuyện phân vân

ừ một kiếp phù du còn bao nữa!!!???

TN

Trân trọng giới thiệu đến Ban Bè cùngThân Hữu

Sanjose,06/2009

Ban Biên Tập -Gia Đình QGNT .